hóa ra anh là chàng trai năm ấy

“Phịch!” 

“Phịch!” 

Bạn đang xem: hóa ra anh là chàng trai năm ấy

Mấy chục con xe Benz phi đến từ một phía. 

Chúng tiếp tục chặn lại lối đi ra của trường bay quốc tế Đông Hải. 

Hàng trăm con người con trai cao lớn vạm vỡ khoác vest đen thui bước xuống xe pháo, tản đi ra trở nên nhị sản phẩm. 

Họ tách song đoàn khách hàng tấp nập nườm nượp. 

Mở đi ra một tuyến đường trực tiếp tắp. 

Ai nấy đều bày đi ra vẻ mặt mày nguy hiểm như thể đang được đối đầu với quân thù. 

Một con xe Rolls Royce chầm đủng đỉnh tạm dừng. 

Một cái thảm đỏ hỏn được dải kể từ cửa ngõ xe pháo cho tới cửa chính của trường bay. 

Ngay tiếp sau đó, một người con trai trung niên ăn diện như 1 quản lí gia bước tiến thời gian nhanh bên trên thảm đỏ hỏn. 

Lý Hùng khoác một bộ đồ áo thông thường ngày tự do thoải mái chầm đủng đỉnh bước đi ra kể từ cửa ngõ trường bay. 

Người quản lí gia và toàn bộ những người dân áo đen thui kính cẩn cúi người 90 chừng, đồng thanh hô rộng lớn. 

“Chào mừng cậu nhị về nhà!” 

Lý Hùng gãi mũi mỉm cười mức giá lùng. 

Anh tảo người lên đường thanh lịch ở kề bên. 

Advertisement

Người quản lí gia đứng thân thích ngay thức thì theo gót. 

“Cậu nhị, ông căn nhà chào cậu về nhà!” 

Lý Hùng khinh thường thông thường nói: “Ông suy nghĩ giờ tôi còn coi loại chuồng chó ấy đi ra gì nữa không?” 

Lại sở hữu người bảo khu vực điền trang mặt mày bờ biển lớn của dòng tộc lớn số 1 thủ đô là chuồng chó ư? 

Nếu nhằm những người dân trên tầng lớp thượng lưu ở thủ đô nghe được câu này thì e là bọn họ chỉ việc nhổ một kho bãi nước miếng cũng đầy đủ dìm bị tiêu diệt Lý Hùng. 

Nhưng người quản lí gia ko phản bác bỏ lời nói này của Lý Hùng. 

Bởi lẽ Lý Hùng người nhân vật ở Hồng Hải tiếp tục thống lĩnh sản phẩm ngàn hàng chục ngàn quân lính. 

Anh đem nhập bản thân khí thế ngút trời. 

Anh vô nằm trong phú quý. 

Nhưng anh cũng đều có một thân thích phận nữa. 

Đó đó là người quá nối tiếp có một không hai của dòng tộc Lý Thị - dòng tộc tiên phong hàng đầu thủ đô. 

Advertisement

“Cậu nhị, cậu về với tôi lên đường. Ông căn nhà đích thân thích nhập nhà bếp thực hiện từng nào số ngon nhưng mà hồi nhỏ cậu mến ăn đấy”. 

Người quản lí gia khổ đau cầu van nài. 

Nhưng ông ấy không đủ can đảm lại ngay sát. 

Lúc này bên trên người Lý Hùng toát đi ra một khí thế vô nằm trong quan trọng. 

Mọi người nhập nửa đường kính năm mét đều nên nín thở. 

Những ai đứng nhập nửa đường kính thân phụ mét thì thậm chí còn không đủ can đảm đứng trực tiếp lên. 

“Mười sáu năm vừa qua u tôi bị kẻ không giống vu vạ cho tới bị tiêu diệt ông tao ko thèm rằng một lời nói nào!” 

“Mười sáu năm vừa qua tôi bị người tao xua đuổi thoát khỏi căn nhà ông tao cũng chẳng thèm đi ra mặt!” 

“Bây giờ những người dân lại dám vác mặt mày cho tới gặp gỡ tôi sao?” 

Ánh đôi mắt của Lý Hùng toát đi ra một sự phẫn nộ và mức giá lùng trước đó chưa từng sở hữu. 

“Tôi ko giết mổ ông được xem là nhân nhượng lắm rồi!” 

Lý Hùng lên đường thoát khỏi đại sảnh. 

Người quản lí gia vẫn chấp nhất theo gót đem tay ngăn lại. 

Gì cơ!? 

Lý Hùng mức giá lùng trừng đôi mắt nom ông ấy. 

Chỉ là một trong ánh mắt thôi tuy nhiên lại khiến cho người quản lí gia e cho tới run rẩy rẩy. 

Ông ấy thấy những giọt mồ hôi hột túa đi ra, khắp cơ thể mức giá toát. 

Sau tê liệt khắp cơ thể mềm mại, té vật xuống nền khu đất. 

“Về bảo với ông tao chớ sở hữu cho tới nhiều chuyện tôi còn nếu không tôi tiếp tục gi3t bị tiêu diệt bất kể ai ông tao sai tới!” 

Ánh nom sắc bén như đâm trực tiếp nhập tim người quản lí gia. 

Sự uy hiếp khiếp sợ khiến cho ông ấy ko thể nào là thở được. 

Cũng may một con xe tiếp tục cho tới đón Lý Hùng. Anh một vừa hai phải lên xe pháo thì loại sát khí vô hình dung tê liệt cũng mất tích. 

Người quản lí gia bấy giờ mới nhất ngồi bên trên nền khu đất thở lấy thở nhằm, trong tim vẫn tồn tại e hãi. 

Trong xe pháo. 

Lý Hùng lấy kể từ vào trong túi đi ra một cái vỏ hộp Fe tiếp tục theo gót anh tận 16 năm trời. 

Anh lấy kể từ nhập vỏ hộp đi ra một thanh sô cô la bỏ vô mồm kể từ từ ngậm tan. 

Anh mến ăn những loại sô cô la không giống nhau tuy nhiên ko khi nào thay cho cái vỏ hộp này. 

Vị ngọt mượt của sô cô la chợt chốc như kéo anh về miền ký ức của 16 năm vừa qua. 

Mười sáu năm vừa qua Lý Hùng bị xua đuổi thoát khỏi căn nhà, lấy theo gót tro cốt của u phiêu bạt từng Đông Hải. 

Trong khi đói rét anh lại bị một con cái chó hoang phí xua đuổi. 

Trong khoảng thời gian ngắn vô vọng nhất, bất lực nhất. 

Có một cô nhỏ xíu buộc tóc đuôi ngựa, khoác cái váy hoa ngắn ngủi xuất hiện tại trước mặt mày anh. 

Xem thêm: công ty cổ phần câu lạc bộ kỳ nghỉ việt nam

Cô nhỏ xíu khua cái que nhập tay bản thân. Rõ ràng là phiên bản thân thích cũng tương đối e vẫn lấy không còn mạnh mẽ nhằm xua đuổi con cái chó hoang phí lên đường. 

Nụ mỉm cười nhập sáng sủa rực rỡ như ánh mặt mày trời của cô ấy nhỏ xíu ấy tiếp tục sưởi rét ngược tim của Lý Hùng. 

Cô nhỏ xíu đem cái vỏ hộp sô cô la nhưng mà bản thân yêu thương quý nhất mang đến Lý Hùng. 

Chính là cô nhỏ xíu ấy tiếp tục mang đến Lý Hùng động lực và dũng khí nhằm sinh sống tiếp. 

Sau này Lý Hùng tiếp tục bái một người bí mật thực hiện thầy rồi tách ngoài Đông Hải. 

Khu Hồng Hải vô nằm trong to lớn và phú quý. 

Thế tuy nhiên phía bên trong thì cực kỳ loàn, bất kể khi nào thì cũng rất có thể xẩy ra cuộc chiến tranh. 

Trong vòng 5 năm, anh tiếp tục vượt qua ko biết từng nào kẻ địch ở Hồng Hải và phát triển thành người nhân vật của điểm trên đây. 

Lúc đấy anh mới nhất sở hữu 15 tuổi tác. 

Năm 18 tuổi tác anh tiếp tục quét tước sạch sẽ từng chướng ngại vật vật. 

Anh phát triển thành người thủ lĩnh tiên phong hàng đầu thực sự của Hồng Hải. 

Sau 16 năm thu thập kinh nghiệm tay nghề, anh đang trở thành một anh hùng có một không hai. 

Chỉ cần thiết anh giậm chân một chiếc thì cả trái đất này nên lúc lắc chuyển! 

Nhưng lúc này anh lại lựa lựa chọn xoay đầu. 

Anh tiếp tục quay trở lại. 

Bởi lẽ năm tê liệt anh tiếp tục đồng ý với cô nhỏ xíu. 

Nếu anh còn sinh sống, nếu như anh ko kết duyên. 

Anh chắc chắn tiếp tục quay trở lại cưới cô. 

Trong 1 căn hộ gia đình lâu đời ở thành phố cổ của Đông Hải. 

Hứa Mộc Tình lặng lẽ ngồi bên trên ghế sô trộn. 

Mái tóc cô thiệt thướt tha. 

Nhưng khung người cô thì lại cứng đờ đi ra vì như thế ngược tim cô nguội mức giá như 1 tảng băng. 

Mái tóc đen thui nhiều năm như thác nước rủ xuống lấp mất mặt nửa khuôn mặt thanh tú xinh đẹp mắt của cô ấy. 

Ánh đôi mắt cô đong đẫy vẻ nhức thương, khóe đôi mắt còn ngấn lệ. 

“Tình Tình, thân phụ biết con cái sở hữu nỗi đau đớn riêng”. 

“Nhưng em trai con cái đang được ở nhập tay Báo Đen, nếu như tất cả chúng ta ko thực hiện vì vậy thì rất có thể nó sẽ không còn quay trở lại được nữa”. 

Hứa Hiếu Dương nuốm nhập tay một bức thư yêu sách chi phí tự một kẻ đứng đầu tổ chức triển khai ngầm thương hiệu là Báo Đen gửi cho tới. 

Em trai Hứa Mộc Tình là Hứa Hạo Nhiên vì như thế tiến công bạc nhưng mà nợ Báo Đen thật nhiều chi phí nên đã trở nên Báo Đen bắt nhốt thân phụ ngày. 

Báo Đen yêu sách trả nhị triệu tệ. 

Từ nhỏ Hứa Hiếu Dương đang không được phụ huynh kính yêu, vật gì chất lượng tốt đẹp mắt đều bị anh cả là Hứa Hải Phong lúc lắc không còn. 

Hơn nữa thân phụ năm vừa qua còn gặp gỡ nên tai nạn ngoài ý muốn, bị què mất mặt nửa chân. 

Ông ấy chỉ rất có thể lấy những số vật dòng tộc nhằm lại nhưng mà nuôi sinh sống mái ấm gia đình, thao tác làm việc gì rồi cũng gọi dạ bảo vâng. 

Dòng bọn họ Hứa Thị được coi như 1 dòng tộc nhỏ hạng thân phụ ở TP. Hồ Chí Minh Đông Hải, quản lý điều hành một tập đoàn lớn với độ quý hiếm 10 tỷ quần chúng tệ. 

Hứa Hải Phong là quản trị tập đoàn lớn, Hứa Hiếu Dương chỉ rất có thể dò la ông tao trợ giúp. 

Hứa Hải Phong ko kể từ chối tuy nhiên ông tao thể hiện nguyên nhân là Hứa Mộc Tình 25 tuổi tác rồi vẫn chưa xuất hiện chúng ta trai. 

Vậy nên ông tao ham muốn công khai minh bạch dò la mang đến cô một chàng rể. 

“Không được, chuyện này chắc chắn là còn tồn tại cơ hội khác”. 

Liễu Ngọc Phân nom ông xã với vẻ phẫn nộ. 

Hứa Hiếu Dương vâng vâng dạ dạ nói: “Có thể… cũng có thể anh cả Hứa thiệt sự ham muốn dò la một người ông xã chất lượng tốt Tình Tình thì sao?” 

“Tôi nhổ vào!” 

Liễu Ngọc Phân tức giẫn dữ nhổ một kho bãi nước miếng trước mặt mày Hứa Hiếu Dương. 

“Ông tao có những lúc nào là suy nghĩ chất lượng tốt mang đến căn nhà tất cả chúng ta chứ?” 

“Tôi còn đang được nghi vấn ko biết đàn ông bản thân bị Báo Đen bắt sở hữu nên tự ông tao lúc lắc thừng ko nữa!” 

Hứa Hiếu Dương vội vàng xua tay. 

“Đừng rằng vì vậy. Sau Lúc nó bị tóm gọn anh cả vớ nhảy thắc mắc bao chuyện đấy”. 

Liễu Ngọc Phân càng rằng càng hăng: “Tôi ko cần thiết biết!” 

“Chúng tao ko thể vì như thế đàn ông nhưng mà hủy diệt niềm hạnh phúc của phụ nữ được!” 

Hứa Hiếu Dương đem tay vuốt mặt mày ngắc ngứ rằng. 

“Lần này những người dân ứng tuyển chọn thực hiện rể sở hữu cho tới rộng lớn một trăm người”. 

“Lỡ mà… Thật sự tìm ra người rể chất lượng tốt thì sao?” 

Liễu Ngọc Phân giẫn dữ cho tới đỏ hỏn mặt mày tía tai. 

Bà ấy lao lên trên người Hứa Hiếu Dương rồi không ngừng nghỉ nhấp lên xuống qua quýt nhấp lên xuống lại khung người còm còm nhom của ông ấy. 

“Ông đích là một trong kẻ nhu nhược!” 

“Sao khi đàu tôi lại đôi mắt quáng gà lên đường lấy loại loại người như ông chứ!” 

Hứa Hiếu Dương cũng khoác kệ Liễu Ngọc Phân trút bỏ giẫn dữ lên trên người bản thân. 

Ông ấy lúc này ngoài những việc hối hận hận tự động trách móc đi ra thì vô nằm trong áy náy với phụ nữ. 

“Mẹ, chớ rằng nữa”. 

Hứa Mộc Tình ngồi lặng bên trên ghế nãy giờ chợt đứng lên. 

Xem thêm: nội dung của cuộc duy tân minh trị

“Con đồng ý cưới”. 

Dứt lời nói, cô tảo người trở về phía cửa ngõ. 

Đi mãi lên đường mãi, nhị sản phẩm nước đôi mắt chợt lăn chiêng nhiều năm.